ĐÁNH GIÁ BÀI VIẾT
Giúp Zing.vn ngày càng nâng cao chất lượng nội dung bằng cách cho chúng tôi biết bạn đánh giá thế nào về bài viết này:
CÔNG TY BẢO VỆ TOÀN QUỐC LÀ MỘT TRONG NHỮNG DỊCH VỤ VÀ SẢN PHẨM CHÍNH TẠI KHẢI HOÀN. LIÊN HỆ VỚI CHÚNG TÔI ĐỂ ĐƯỢC TƯ VẤN TỐT NHẤT
ĐÁNH GIÁ BÀI VIẾT
Giúp Zing.vn ngày càng nâng cao chất lượng nội dung bằng cách cho chúng tôi biết bạn đánh giá thế nào về bài viết này:
Theo những điều tra mới nhất của chương trình Chuyển động 24h VTV thì giấy khai sinh năm 1995 của Công Phượng là không hợp lệ.
Theo VTV1
- “Tại sao lại giết con tôi? Con tôi có tội tình gì? Muốn giết thì giết tôi, sao lại giết con tôi?...”, những giọt nước mắt đắng chát trào ra lăn dài trên gò má, người đàn bà thổn thức thốt lên trước nhân tình trẻ.
Ái tình tội lỗi khiến chị rơi vào bi kịch: bẽ bàng bởi những lời đàm tiếu, day dứt vô bờ bởi cái chết oan uổng, đau đớn của con.
Phòng xử A của TAND TP.HCM hôm ấy chật kín người dự khán. Câu chuyện xung quanh cái chết thương tâm của cô nữ sinh đại học H.L.C.U.(SN 1993, ngụ huyện Củ Chi, TP.HCM) khiến người nghe không khỏi bàng hoàng.
Tội ác từ nhân tình của mẹ
Vụ án bắt đầu từ mối tình sai trái giữa mẹ U. là bà H.T.C.N. (48 tuổi) và Trần Đại Quang (25 tuổi, ngụ quận Phú Nhuận, TP.HCM).
Khoảng cuối năm 2012, trong thời gian vợ chồng xảy ra xích mích, bà N. tình cờ quen biết Quang sau một lần gặp nhau trên đường. Những cuộc hẹn hò diễn ra, bà N. đưa Quang về nhà mình chơi, ăn cơm nhiều lần.
BỊ cáo Quang tại tòa |
Các con bà N. đã lớn, dần phát hiện ra mối quan hệ không bình thường của mẹ, cả gia đình phản đối, chỉ có chồng bà N. thường đi công tác dài ngày nên không hề hay biết.
Quen nhau đến giữa năm 2013, do gia đình và các con quyết liệt phản đối, bà N. chủ động chia tay, Quang không chấp nhận điều đó nên thường xuyên điện thoại níu kéo. Bị người tình tránh mặt nhiều lần, sáng 8/8/2013, Quang đến tận nhà bà N. tìm gặp.
Do mẹ đi vắng nên U. mở cửa cho Quang vào nhà. Không ưa gì người tình trẻ của mẹ nên khi bị Quang nhờ nhắn tin bảo mẹ về, U. nói: “Ông không biết xấu hổ hay sao mà suốt ngày bám váy đàn bà?”.
Sau câu nói ấy, cô gái đã bị Quang ra tay sát hại với những hành động vô cùng man rợ như bóp cổ, đập đầu, nhấn vào thùng nước, đổ nước sôi, sữa tắm vào miệng…
Gây án xong, Quang đang giả mạo hiện trường thì bị người bạn trai của U. đến chơi phát hiện...
Thi thể cô gái vừa tròn 20 tuổi được gia đình đưa đến mai táng ở chùa. Quang bỏ trốn đến ngày hôm sau ra cơ quan công an đầu thú.
Dằn vặt khôn nguôi
Tại tòa, khi bà N. được mời đứng lên, bao ánh mắt đổ dồn. Người đàn bà quý phái tuổi ngoại tứ tuần ấy có vẻ đẹp mặn mà, dù gương mặt buồn rười rười nhưng bà vẫn nổi bật trong chiếc áo màu đen ôm sát gọn gàng. Phải chăng chính điều đó đã Quang xiêu lòng rồi say đắm bất chấp tuổi tác cách biệt cũng như hoàn cảnh gia đình?
Ban đầu được hỏi về mối quan hệ với Quang, bà N. phủ nhận, cho rằng chỉ là chỗ thân thiết thôi, không có quan hệ tình cảm gì. Còn Quang, bị cáo khai về động cơ giết người: “tôi đến với chị N. là hoàn toàn thật lòng. Chị N. đã đưa tôi về nhà nhiều lần, tôi đưa chị về nhà một lần, lúc mới quen chị N. nói đã ly hôn, tôi đã nghĩ đến chuyện hôn nhân nên khi nghe cháu U. nói vậy, tôi cảm thấy mình bị xúc phạm. Tôi đã giết cháu U., tôi rất ân hận về hành vi của mình”.
Nghe đến đây, bà N. cúi đầu lảng tránh bao ánh nhìn khi phải thừa nhận mối quan hệ bất chính.
Tòa hỏi bà N.: “Bà và ông L. vẫn chưa ly hôn, hai người vẫn là vợ chồng nhưng bà có quan hệ tình cảm với Quang, bà có biết việc làm này là sai trái hay không?” – “Tôi biết, tôi đã sai. Tôi chia tay Quang cũng vì muốn hàn gắn tình cảm vợ chồng”.
“Sau khi biết cháu U. đã chết và được gia đình đưa lên chùa mai táng, Quang đã đến chùa, bà gặp Quang, biết Quang là thủ phạm nhưng tại sao không tố cáo?” - “Khuyahôm đó chỉ có tôi, Quang và người bạn gái của Quang ngồi nói chuyện. Tôi sợ nói ra chồng tôi sẽ đánh Quang, sẽ giết Quang tôi càng khổ hơn. Tôi quá đau đớn và bối rối nên không thể nói điều gì.
…Tôi có hỏi Quang tại sao lại giết con tôi? Con tôi có tội tình gì? Muốn giết thì giết tôi, sao lại giết con tôi? Tôi không thể tha thứ cho Quang, con tôi chết quá oan ức và đau đớn. Tôi xin tòa xử bị cáo mức án cao nhất” - những giọt nước mắt đắng chát trào ra lăn dài trên gò má, người đàn bà thổn thức thốt lên trước nhân tình trẻ.
Ngồi ôm di ảnh cháu gái, bà nội U. khóc nấc mỗi khi nghe nhắc lại cái chết thương tâm của U. và mối tình tội lỗi của con dâu.
Ngồi gần vợ, được tòa mời lên thẩm vấn, ông L. gạt nước mắt nói: “Thực ra tôi và vợ tôi không có chuyện ly hôn, cũng không ly thân, trừ những lúc tôi đi công tác xa dài ngày, tôi vẫn về nhà”.
Ông L. cho biết tình cảm vợ chồng cũng có phai nhạt vì ông nghe nhiều lời đồn đại về vợ mình nhưng trong thâm tâm ông vẫn luôn muốn tha thứ, hàn gắn tình cảm vợ chồng.
“Vài tháng trước tôi có nghe phong phanh rằng vợ tôi có quan hệ bên ngoài nhưng tôi hoàn toàn không biết mặt bị cáo cho đến hôm nay. Đối với tôi, tiền bị cáo bồi thường bao nhiêu không quan trọng, tôi đề nghị tòa xử bị cáo mức án tử hình”, trong lúc chồng trình bày, bà N. luôn cúi mặt.
Sau khi nghị án, HĐXX tuyên phạt Trần Đại Quang mức án tử hình về tội “giết người”. Những người thân của Quang òa khóc còn người nhà bị hại nước mắt cũng rưng rưng.
Một cuộc tình tội lỗi phải trả giá bởi hai mạng người sao không đau được? Nhưng có lẽ người đau nhất, day dứt nhất sau bi kịch này vẫn là người đàn bà mất con vì ái tình tội lỗi.
M.Phượng
Bây giờ ở Tây Ninh, ai ai cũng biết chuyện “ông Hai Lúa” Trần Quốc Hải chế tạo xe thiết giáp cho quân đội Campuchia, thậm chí được chính phủ nước này tặng huân chương Đại tướng - huân chương danh dự cao nhất của đất nước Chùa Tháp.
Trước khi những thông tin này được các cơ quan chức năng tiến hành kiểm chứng, phóng viên Vietnam+ đã có cuộc tiếp xúc với ông Trần Quốc Hải, để nghe ông kể về những "thành tựu" của mình.
- Thưa ông, cơ duyên nào ông được quân đội Campuchia mời sang chế tạo xe thiết giáp?
Ông Trần Quốc Hải: Tôi sang Campuchia để trồng khoai mì. Tôi đã nghiên cứu chế tạo ra được máy trồng cây khoai mì và quân đội Campuchia đọc được điều này trên mạng nên cử Trung tướng Sonarit cùng sáu vệ sỹ sang Việt Nam mua máy trồng và chăm sóc khoai mì. Họ mời tôi sang để chuyển giao công nghệ này.
Một lần nọ tôi thấy xe bọc thép và xe tăng nguồn gốc Liên Xô (cũ) và Ukraine mà quân đội Campuchia sử dụng đã hư hỏng. Họ chỉ cho tôi và phàn nàn rằng từng mời chuyên gia Việt Nam qua sửa xe nhưng sửa xong rồi và chuyên gia vừa về thì xe lại hư tiếp nên họ không hài lòng.
Họ hỏi tôi chế được xe bọc thép mới không, tôi nhắm làm được nên nhận luôn.
- Tôi nghĩ chuyện chế tạo xe bọc thép lẫn đồng ý cho chế tạo xe bọc thép không hẳn dễ dàng như ông nói?
Ông Trần Quốc Hải: Xưởng trưởng sửa chữa xe cho quân đội Campuchia không tin tôi làm được và đánh giá các xe hư kia chỉ đáng đem bán phế liệu. Nhưng trong buổi nói chuyện đó có ông Masuhan là lữ đoàn trưởng là người rất đam mê khoa học kỹ thuật đã đứng ra nói cho tôi.
Ông ấy bảo: “Xe này đã hư, sửa được thì tốt mà không sửa được cũng là xe hư. Để ông ấy sửa!”
Tôi cũng nói với họ tôi sẽ tự bỏ tiền túi đầu tư 25.000USD để sửa xe, sửa được mới lấy tiền. Sau này tôi sửa được rồi thì anh xưởng trưởng kia bị cách chức chuyển sang công việc khác và quân đội Campuchia cho biết tất cả các xe tăng, xe thiết giáp nào hư sẽ không được thanh lý sắt vụn mà phải chờ tôi “khám bệnh” cho chúng trước.
Tôi nói với họ rằng chế tạo xe bọc thép quan trọng ở kỹ thuật, trí tuệ hơn vật chất bởi vật tư cho quân đội không thiếu nhưng lại thiếu ý tưởng.
Tôi tạo ra những chiếc xe bọc thép từ kinh nghiệm hơn 20 năm làm cơ khí của mình trên tinh thần tiết kiệm nhất về vật chất và bù lại bằng lao động và trí lực của mình.
Nói thẳng luôn là những chiếc xe bọc thép mới được chế tạo phải linh động góc độ để tổng thể đẹp dù từng chi tiết chưa được đẹp, nhưng vấn đề là hiệu quả được đặt lên hàng đầu.
- Ông sửa xe xong mất bao lâu và chiếc xe được sửa lại so với chính nó lúc chưa hư thì thế nào?
Ông Trần Quốc Hải: Mất đúng 20 ngày là tôi sửa xong hết. Cái xe cũ có bình xăng đi qua bộ đánh lửa rất tệ, chạy cỡ 20km phải nhúng nước làm mát và nhiều nhược điểm không phù hợp với vùng nhiệt đới cần cải tạo lại.
Động cơ của nó hao xăng kinh khủng và hai động cơ không đồng tốc nên khả năng hư hỏng cao. Tôi phụ trách sửa máy và các chi tiết khác còn gầm xe và thắng xe do phía Campuchia phụ trách.
Xe sửa xong chuyển qua chạy bằng dầu diesel rẻ hơn xăng. Trước đây xe chưa hư thì chạy cùng quãng đường mất 45l xăng còn sửa xong thì chỉ mất 25l dầu diesel.
Sửa xong họ điện thoại báo ngay và đích thân Trung tướng Sonarit lập tức đến nơi, lên xe tự cầm lái chiếc đầu tiên dù dàn thắng xe chưa làm xong.
Ông ấy chạy bốn vòng sân (khoảng 40km) thấy ổn liền gọi điện báo cho Tổng tư lệnh quân đội Campuchia và đại diện các bộ ban ngành tại Phnompenh đến xem và chúc mừng.
- Sửa xe bọc thép cũ đã khó thì chắc chế tạo xe bọc thép mới còn khó hơn, ông làm thế nào để tạo ra một chiếc xe bọc thép hoàn toàn mới?
Ông Trần Quốc Hải: Bất kỳ loại xe nào dù thô sơ hay hiện đại cũng đều không nằm ngoài nguyên lý vật lý nói chung và nguyên lý cơ khí nói riêng. Nắm được nguyên lý là làm được hết!
Mẫu mã ban đầu tôi nhắm vào chiếc xe bọc thép đang “hot” và mắc nhất thế giới hiện nay là chiếc V300 của Mỹ với giá 18 triệu USD/chiếc tuy nhiên phía Campuchia không đồng ý.
Trung tướng Soinarit nói rằng phải chế theo một kiểu riêng đặc thù Camphuchia để phù hợp với địa hình Đông Dương, xe mới phải là xe không đụng hàng chớ không phải loại xe bắt chước thiên hạ. Tôi phác thảo và trình lên, họ đưa ra hội đồng và thông qua để chế tạo.
Làm xe mới không dễ mà phải làm gấp nên Trung tướng Soinarit đi thị sát mỗi ngày và họ nói muốn gấp rút hoàn thành để kịp ngày duyệt binh 13/10.
Cái khó nữa là cắt góc, cắt khối cho xe không có máy cắt thủy lực cường độ cao hay máy cắt laser mà chỉ mài máy hàn gió đá bằng tay.
Hoàn thành xong công việc tôi sút đúng 4kg. Tôi không trực tiếp làm mà chỉ đạo thợ làm nhưng cái đầu luôn phải hoạt động hết công suất chỉ trừ lúc đi ngủ.
- “Đứa con sáng chế” đầu tiên về quân sự của ông được quân đội Campuchia đánh giá như thế nào?
Ông Trần Quốc Hải: Họ bảo “đẹp như Angkortuk" (kỳ quan Angkor thu nhỏ).
- Ai đã giúp ông thực hiện các công việc nói trên?
Ông Trần Quốc Hải: Con trai tôi Trần Quốc Thanh và ba người thợ Việt Nam nữa. Thợ tại chỗ ở Campuchia thì khoảng 20 người. Con tôi là cánh tay mặt của tôi, nó nhạy bén hơn tôi và không chỉ có tôi mà các tướng lĩnh của Campuchia cũng tham khảo ý kiến nó trong các cuộc họp chính thức hay tại công xưởng.
- Sửa được xe tăng, xe bọc thép cũ và chế tạo xe bọc thép mới, hẳn là quân đội Campuchia không chỉ dừng lại ở hai đơn hàng ấy chứ, thưa ông?
Ông Trần Quốc Hải: Họ đặt tôi hai mẫu mới nữa là xe bọc thép lội nước và xe bọc thép mang pháo Kachiusa tầm bắn 45km. Xe bọc thép đầu tiên là xe dùng để hỗ trợ bộ binh, cần thiết cũng có thể chở vũ khí, lương thực khác.
- Ông hãy nói một chút về những cách làm việc của đối tác tại Campuchia mà ông trải qua?
Ông Trần Quốc Hải: Họ trao đổi trực tiếp hay qua điện thoại và quyết định rất nhanh. Khi đưa ra yêu cầu, họ chỉ nhận sản phẩm đạt hoặc cao hơn yêu cầu còn nếu thấp hơn thì coi như vứt đi.
Chuyện tiền bạc cũng sòng phẳng cực kỳ dù tôi và họ không làm hợp đồng gì. Ví dụ trước khi làm xe mới họ ứng 200.000 USD cho tôi mà không cần giấy tờ gì mất công, uy tín là trên hết. Nghe nói sản phẩm làm xong rồi thì từ tướng đến tá lập tức đến công xưởng ngay, thao tác thử ngay.
- Tôi được nghe ông đã từ chối 18 mẫu xoài, chiếc xe hơi sang và ngôi biệt thự đắt giá cùng các chế độ hậu đãi như một tướng quân mà quân đội Campuchia dành cho mình, ông nghĩ gì khi nói lời từ chối ấy?
Ông Trần Quốc Hải: Không chỉ có vậy đâu, bộ trưởng phụ trách y tế của Campuchia mà tôi không nhớ tên đã bắt tay tôi thật chặt khi tay tôi lấm lem dầu mỡ và hứa là tất cả vấn đề về sức khỏe của tôi và gia đình sẽ được Campuchia đáp ứng ở cấp quốc gia vì tôi đã sửa được xe thiết giáp, xe tăng nghĩa là tôi tiết kiệm cho ngân sách Campuchia rất lớn.
Nhưng tôi là người làm khoa học đơn thuần nên không muốn bị ràng buộc. Mục đích của tôi là làm ra nhiều hơn những máy móc phục vụ cho quê hương nói riêng và cho con người nói chung. Tôi nói với họ tôi chỉ nhận những thứ tôi đáng nhận và nên nhận, vậy thôi.
- Là một nhà sáng chế nông nghiệp và bây giờ là them sáng chế quân sự, ông nghĩ gì về điều này?
Ông Trần Quốc Hải: Khoa học là không biên giới, là để phục vụ con người. Tôi thích chế tạo ra các sản phẩm nông nghiệp để nâng cao sản lượng lương thực phục vụ con người hơn.
Chế tạo xe bọc thép là để người nước ngoài không coi thường năng lực người Việt Nam mình, cũng là vì tôi được tin tưởng và được đối xử tốt tại Campuchia.
Nếu có sự lo ngại rằng chế tạo xe bọc thép là chế tạo vũ khí thì cũng nói luôn là tôi tạo ra được xe bọc thép thì tôi cũng có thể tạo ra được thứ khắc chế nó.
Sử dụng thế nào là ở mục đích tốt hay xấu thôi chớ bản thân khoa học chỉ có đúng hoặc sai, làm được hoặc không làm được thôi mà. Với lại có những thứ còn khó chế tạo ra hơn xe bọc thép mà tôi còn làm và làm được nữa kia mà.
- Khó chế tạo hơn xe bọc thép?
Ông Trần Quốc Hải: Tôi nghiên cứu và chế tạo xong 11 chiếc xe bọc thép mới mất khoảng bốn tháng trong khi chiếc máy trồng mì và chăm sóc mì mất đến hai năm. Đừng tưởng sản phẩm nông nghiệp mà giản đơn, dễ làm. Nhiều người đã mua máy tôi về rồi bắt chước làm thử nhưng đều thất bại và phải đến tìm tôi.
- Hãy nói một chút về gia đình ông?
Ông Trần Quốc Hải: Vợ chồng tôi chỉ có một đứa con trai và cháu cũng mới vừa lấy vợ. Hai cha con đều đam mê về máy móc và lắm lúc vợ tôi (bà Trần Thị Bạch Yến) cũng cằn nhằn dữ lắm vì thấy tôi cứ đem tiền mua đủ thứ máy móc kỳ lạ đem về mà chưa biết có chế tạo ra được cái gì không.
Lúc tôi chế máy bay thấy tốn tiền nên vợ tôi phàn nàn thì tôi không đi chơi, không nhậu nhẹt và luôn dành một khoản để gia đình đủ chi tiêu thì cô ấy mới thông cảm.
Thấy hai cha con tôi mê chế tạo quá và tiền nhà dù sao cũng tốn rồi nên vợ tôi thôi đành chấp nhận và từ không biết gì về cơ khí thì đến giờ cô ấy khá rành chuyện máy móc để trở thành người quản lý cho gia đình.
- Nếu có một lời khuyên dành cho thế hệ trẻ, ông sẽ nói gì?
Ông Trần Quốc Hải: Nền tảng vật chất không quan trọng bằng tư duy. Bỏ đi sự bảo thủ thì cậu bé 8 tuổi hay ông già 80 đều phục vụ đất nước tốt được theo cách của mình.
Khổng Tử nói cách đây mấy ngàn năm không học mà làm được là thánh nhân, học mà làm được là người hiền minh, học mà không làm được là kẻ ngu. Chỉ có lao động mới tiến bộ, sinh ra cái mới. Khi ai đó nghi ngờ mình không thể làm được điều gì đó mà mình tin tưởng, theo đuổi thì đừng nản lòng và cố gắng làm cho bằng được.
Tôi mong các bạn trẻ hãy nâng cao kiến thức bằng nhiều cách, đừng sợ không có chỗ dùng kiến thức ấy bởi mọi may mắn nếu đến thì xét cho cùng cũng từ sự nỗ lực để đón đợi nó mà thôi.
- Xin cảm ơn ông rất nhiều!
DỊCH VỤ BẢO VỆ HỘ TỐNG, ÁP TẢI VẬN CHUYỂN TIỀN & HÀNG HÓA CÓ GIÁ TRỊ I. ĐẶC ĐIỂM: 1. Khái niệm: Bảo vệ vận chuyển hàng hóa là sử dụng vũ trang để bảo vệ an tòan trong giao nhận và trên đường vận chuyển. 2. Đặc điểm: Bảo vệ và vận chuyển hàng hóa hoạt động chủ yếu trên đường thông qua nhiều địa hình địa vật phức tạp, hoạt động phân tán nhỏ lẻ, quá trình bảo vệ vận chuyển hàng không tạo ra sự chú ý của nhiều người nhất là bọn tội phạm dễ phát hiện thấy. II. YÊUCẦU 1.Bảo vệ tuyệt đối hàng hóa từ khâu giao nhận, quá trình vận chuyển không để bọn tội phạm cướp phá hư hỏng hay mất mát 2.Giữ nguyên mẫu mã, niêm phong, kẹp chì từ khi nhận quá trình vận chuyển đến khi giao hàng. 3.Giữ bí mật không được tiết lộ tên hàng, số lượng hàng, thời gian giao nhận, xuất phát, địa điểm tạm dừng, phương án bảo vệ 4.Yêu cầu về nghiệp vụ: Tiến hành ngụy trang nghi binh nhằm đánh lạc hướng sự chú ý của đối tượng. Giám sát chặt chẽ các thủ tục trước khi giao nhận. III. TỔ CHỨC BẢO VỆ VẬN CHUYỂN HÀNG HÓA 1. Công tác chuẩn bị: Nghiên cứu quán triệt nắm vững chỉ thị mệnh lệnh của cấp trên giao cho. Tiển hành xây dựng phương án bảo vệ. Lựa chọn các nhân viên có phẩm chất năng lực sức khỏe. Chuẩn bị đầy đủ và kiểm tra phương tiện vật chất phục vụ cho quá trình bảo vệ. 2. Bằng xe ôtô. Một đoàn xe gồm nhiều xe chở hàng thì chỉ huy tổ bảo vệ ngồi ở xe đầu để chỉ huy chung duy trì tốc độ xe chạy, chỉ huy chiến đấu khi gặp tội phạm Cấp phó chỉ huy ngồi xe sau cùng quán xuyến đoàn xe liên lạc với cấp trưởng. Còn lại mỗi xe bố trí một tổ từ 2 đến 3 nhân viên bảo vệ trong đó có một nhóm trưởng, nhóm trưởng ngồi trong buồng lái vừa quan sát phía trước và vừa duy trì xe chạy theo tốc độ quy định còn lại 2 nhân viên ngồi trong thùng xe bảo vệ hàng và quán xuyến phía sau. 3. Bằng xe lửa. Hàng chở trên một đoàn tàu riêng, mội toa tàu bố trí 2 nhân viên, vị trí 2 đầu toa, người chỉ huy ở vị trí giáp đầu máy chỉ huy chung chỉ huy phó ở vị trí toa cuối. Hàng chở riếng 1 toa móc chung với đoàn tàu thì bố trí 6 nhân viên có 1 nhân viên chỉ huy. 4. Những trường hợp cần phải cảnh giác cao độ. Bốc xếp hàng cần phải có sự giám sát của người có trách nhiệm theo đúng kế hoạch. Nếu vận chuyển theo định kỳ phải chú ý hiện tượng xung quanh xem có gì là: người xe, vật cản. Không chỉ đề phòng trộm cắp mà phải an tòan không rách, vỡ bể. Nếu phương tiện hư phải dừng lại thì không được rời xe, quan sát liên tục xung quanh (chú ý không cho mất cả xe) Nếu dừng xe vì đèn đỏ, ách tắc giao thông phải quan sát xung quanh xem có gì lạ không. Vận chuyển phải đúng lộ trình trong kế hoạch, không được thay đổi tùy tiên. Nếu có sự cố không đến đúng giờ phải báo cáo cho người có liên quan về lý do, địa điểm, tình hình sự cố xảy ra và phải liên tục. |