Ngày 11/12, chúng tôi đã tìm đến phòng trọ của tài xế Hồ Kim Hậu (30 tuổi, quê Bình Định) hiện đang tạm trú cùng vợ, con tại ấp 5, xã Thạnh Phú, huyện Vĩnh Cửu (Đồng Nai).
Anh Hậu cho biết số tiền thiệt hại bằng cả chục năm làm việc của gia đình.
Chúng tôi tìm đến căn phòng khoảng 12m2, lỉnh kỉnh đồ đạc của vợ chồng anh Hậu đúng lúc họ đang "dùng bữa". Nhìn bữa ăn của họ, chúng tôi không khỏi chạnh lòng khi nghĩ tới cảnh "hôi của" mà anh là nạn nhân. Hai vợ chồng ăn hai bát mì tôm, trị giá chưa bằng 1 lon bia Tiger bị... cướp.
Anh Hậu tâm sự, vì ở quê nghèo không có việc làm nên 3 năm trước anh vào Đồng Nai làm ăn. Sau thời gian làm công nhân, tích góp đủ tiền anh đi học lái xe. Anh và chị gặp, thương yêu và đi đăng ký kết hôn chứ không có tiền làm đám cưới. Vợ xin vào làm công ty, còn anh đi làm lơ xe. Sau khi có bằng, anh Hậu xin vào Công ty TNHH Vận tải Trang Tuấn (trụ sở chính trên đường Phan Đình Giót, Nha Trang, Khánh Hòa) làm.
Từ hôm anh bị tai nạn dù đang nuôi con nhỏ nhưng chị Hương phải ăn mỳ gói để tiết kiệm.
“Cuộc sống nơi đất khách quê người vất vả, không có chỗ nương tựa nên hai vợ chồng động viên nhau, gắng làm việc để sau này con cái không phải chịu khổ như cha mẹ chúng. Lái xe thì công ty trả khoán 500 ngàn/chuyến, một tháng chạy nhiều nhất cũng chỉ được 12 chuyến, thu nhập chẳng được bao nhiêu, nay tai họa lại ập đến”, anh Hậu buồn rầu.
Sau khi xảy ra sự việc vì không muốn vợ và gia đình lo lắng nên anh giấu mọi chuyện. “Anh về mà ngồi một chỗ không yên, hết thở dài rồi lại đi ra đi vào, em hỏi thì anh nói do lo lắng chuyện hàng hóa đi trên đường. Đến khi xem truyền hình thấy phát tên anh, sau đó một người bạn làm cùng công ty gọi điện báo thì em mới được biết. Hai vợ chồng lúc đó chỉ biết động viên nhau, mong được tai qua, nạn khỏi”, chị Phạm Thị Hương, vợ anh Hậu kể lại.
Khó chồng thêm khó khi đứa con anh chị bị sốt cao mấy ngày nay.
Chị Hương đang làm công nhân với mức lương 3 triệu đồng/1 tháng. Thời gian vừa qua chị nghỉ chế độ thai sản, giờ con được hơn 5 tháng tuổi sắp đến ngày đi làm. Do không nhờ được người thân vào trông nên anh chị phải đưa cháu đi gửi. “Con mới được 5 tháng mang đi gửi thương lắm anh ạ nhưng biết làm thế nào được. Giờ anh phải nghỉ để phục vụ điều tra thì em gắng đi làm thôi, chứ hết tháng thì lại tiền phòng trọ, tiền sữa…”, chị Hương nói.
Nhìn về phía đứa con đang ngủ bên cạnh anh Hậu nói giọng nghẹn ngào: "Từ hôm tôi bị nạn nó cũng bị sốt, không chịu ăn uống gì cả, khóc nhiều lắm. Giờ chỉ mong sao phía bảo hiểm họ đền bù, chứ với số tiền 300 triệu thì gia đình tôi làm cả chục năm mới có”.
"Vợ chồng anh Hậu khó khăn lắm, làm việc trên quận 12, phải đi 2 tuyến xe buýt lên chứ chưa có xe máy. còn vợ đi làm cũng đi bộ", anh Bảy chủ nhà trọ cho biết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét